Thằng Quý ngồi đó ôm bụng cười, Vi em cũng hỏi thăm vài câu thôi chứ không nói gì nhiều, chắc tại có thằng Quý đi theo nên ẻm ngại.
Nói chuyện một hồi thấy cũng tối nên tụi nó chào má tui rồi đi về. Tui tiễn mấy ẻm ra về. Thằng Quý nhảy lên xe chở Vi em về trước, còn mình bé Trang nán lại nói chuyện với tui.
– Hừm, bữa nay tui bao mấy thím đi ăn, rồi còn vì mấy thím mà mém vô viện nữa, giờ tính sao hả bé?
– Tính gì? Nhưng mà bữa nay anh dũng cảm thiệt, có quà cho anh nè…
“Chụt”