Chưa nói hết câu thì Thảo đã cầm bát cháo vừa đi vừa nói
Mẹ không phải xin lỗi hay giải thích gì cả.
Bà Linh nhìn bóng dáng Thảo đi lên gác, bà biết nó không tha thứ cho mình, bà như con diều bị đứt dây ngồi phịch xuống ghế. Nước mắt bà Linh lăn xuống má, đầu bà như muốn nổ tung.