Em ngại ngùng. Tôi nhìn em càng âu yếm.
Tôi lại tiếp tục, lúc mạnh lúc nhẹ, lúc nhanh lúc chậm. Tôi nhìn rõ cái bím hồng, nhẵn nhụi, xinh đẹp này. Có lẽ, bím em đẹp nhất trong số những cô gái tôi gặp.
Thằng bé cứ đi ra, đi vào cái bím nhìn thật hài lòng, sung sướng.
Tôi đưa chân em em gác lên hai vai tôi, rồi dập, tôi lại banh chân em ra, một tay day day hột le, chim thì cứ dập. Em như bị nhột, kéo tay tôi ra. Mắt vẫn nhắm nghiền, miệng vẫn suýt xoa.